Một người đàn ông 55 tuổi được đưa đến khoa cấp cứu tại một bệnh viện địa phương. Vợ bệnh nhân mô tả lại rằng bệnh nhân có sức khỏe bình thường cho đến 3 ngày trước đây, bệnh nhân có biểu hiện sốt và ho nhiều. Trong suốt 24 giờ trước, ông ấy phàn nàn về chứng đau đầu và có những dấu hiệu lú lẫn. Vợ ông nói rằng hiện ông đang chỉ sử dụng thuốc chống tăng huyết áp, bao gồm hydroclorothiazid và lisinopril, và ông bị dị ứng với amoxixillin. Bệnh nhân nói rằng ông đã bị phát ban khi được chỉ định amoxicillin cho bệnh viêm phổi vào nhiều năm trước. Tại khoa cấp cứu, người đàn ông thể hiện các chứng sốt (nhiệt độ cơ thể là 38.7°C hay 101.7°F), huyết áp hạ (90/54 mm Hg), nhịp thở nhanh (36/phút), và rối loạn nhịp tim (110/phút). Chụp x-quang lồng ngực cho thấy phổi trái thấp bị viêm. Phương án điều trị được đưa ra là bắt đầu bằng kháng sinh kinh nghiệm và tiến hành châm cứu thắt lưng để loại trừ vi khuẩn gây viêm màng não. Vậy liệu pháp kháng sinh nào là thích hợp để điều trị cả viêm phổi và viêm màng não? Liệu chúng ta có phải xem xét đến việc bệnh nhân đã từng bị phát ban khi sử dụng amoxicillin khi lựa chọn kháng sinh không? Tại sao có và tại sao không?
Trả lời: Trong trường hợp này chúng ta nên sử dụng một kháng sinh cephalosporin thế hệ 3 theo đường tiêm, có thể là ceftriaxon hoặc cefotaxim, kháng sinh nào mà có khả năng thấm qua màng não bị viêm và có khả năng chống lại các vi khuẩn gây bệnh viêm màng não và viêm phổi cộng đồng (pneumococcus, meningococcus, Haemophilus). Vancomycin cũng nên được dùng cho tới khi có kết quả nuôi cấy và kiểm tra độ nhạy vi khuẩn phòng trường hợp bệnh nhân bị nhiễm vi khuẩn kháng thuốc. Mặc dù bệnh nhân có tiền sử phát ban với amoxicillin, nhưng không có nghĩa là một phản ứng quá mẫn. Các aminoamoxicillin thường gây ra chứng phát ban nhưng bản chất không phải là dị ứng. Trong trường hợp này, phản ứng chéo với kháng sinh cephalosporin là khó xảy ra.
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: