Nguồn: Sanjiv J. Shah , MD, Northwestern University Feinberg School of Medicine
Các thuốc điều trị suy tim bao gồm:
· Điều trị triệu chứng:: Thuốc lợi tiểu, nitrates hoặc digoxin
· Kiểm soát lâu dài và cải thiện tiên lượng sống Ức chế men chuyển, thuốc chẹn beta (ACE), kháng aldosterone, chẹn thụ thể angiotensin II (ARBs), chẹn thụ thể angiotensin/neprilysin (ARNIs), ức chế 2-đồng vận natri-glucose, hoặc ức chế nút xoang
Sự lựa chọn thuốc phụ thuộc vào loại suy tim cùng với đặc điểm của từng bệnh nhân. Phân loại suy tim phổ biến nhất hiện đang được sử dụng phân bệnh nhân thành các nhóm:
· Suy tim giảm phân suất tống máu ("suy tim tâm thu")
· Suy tim bảo tồn phân suất tống máu ("suy tim tâm trương")
· Suy tim giảm phân suất tống máu (HFrEF)
Trong suy tim với phân suất tống máu giảm (HFrEF), tất cả các loại thuốc này đã được nghiên cứu và đã cho thấy lợi ích trong kiểm soát lâu dài. Gần đây, thêm một chất ức chế đồng vận chuyển natri-glucose, dapagliflozin, đã được chứng minh là làm giảm tỷ lệ mắc bệnh và tử vong khi được bổ sung vào chăm sóc chuẩn ở bệnh nhân có nồng độ peptide natriuretic cao; lợi ích là tương tự ở bệnh nhân có và không có bệnh tiểu đường.
Trong suy tim còn bảo tồn phân suất tống máu (HFpEF), nghiên cứu được tiến hành trên ít thuốc hơn. Tuy nhiên, các chất ức chế ACE, ARB, và chất kháng aldosteron thường được sử dụng trong điều trị suy tim còn bảo tồn phân suất tống máu. ARNIs có thể giảm nhập viện vì suy tim nhưng không cải thiện các kết quả khác. Các thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên, có đối chứng cho thấy lợi ích của các thuốc kháng aldosterone, nhưng chưa cho thấy lợi ích của các thuốc nhóm nitrate. Thuốc chẹn beta chỉ nên được sử dụng khi có chỉ định khác (ví dụ: kiểm soát nhịp tim trong thời gian rung nhĩ, đau thắt ngực, sau nhồi máu cơ tim). Ở những bệnh nhân suy tim còn bảo tồn phân suất tống máu mức độ nặng, hạ nhịp tim (ví dụ với thuốc chẹn beta) có thể làm nặng thêm triệu chứng, bởi thể tích nhát bóp ở những bệnh nhân này tương đối bất ổn do có rối loạn chức năng tâm trương nặng. Ở những bệnh nhân này, cung lượng tim phụ thuôc tương đối nhiều vào nhịp tim, và việc hạ nhịp tim có thể làm giảm cung lượng tim khi nghỉ và/hoặc khi gắng sức.
Trong suy tim với phân suất tống máu trung bình (HFmrEF) có thể có một lợi ích cụ thể từ ARNIs, mặc dù khả năng này đòi hỏi sự xác nhận.
Ở những bệnh nhân bị thâm nhiễm, hạn chế, hoặc bệnh cơ tim phì đại, digoxin không mang lại hiệu quả và có thể có những tác dụng có hại. Ngoài ra, liệu pháp thuốc giãn mạch cũng có thể được dung nạp kém và không cho thấy lợi ích ở những bệnh nhân này.
Tất cả bệnh nhân cần được cung cấp thông tin một cách rõ ràng về thuốc họ sử dụng, bao gồm tầm quan trọng của việc đổi thuốc đúng hẹn và tuân thủ điều trị, cách nhận biết các tác dụng không mong muốn, và khi nào cần liên hệ với bác sĩ.
Người dịch: Nguyễn Đoàn Khánh Trang Người duyệt: Nguyễn Thị Thùy Trang
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: