Mục tiêu: Xem xét tác dụng của các loại thuốc uống điều trị đái tháo đường khác nhau lên các thành phần của hệ thống RAAS.
Kết quả:
Thuốc ức chế đồng vận chuyển natri-glucose (SGLT2i) ức chế tái hấp thu glucose và natri, làm tăng lưu lượng Na + đến macula densa (một nhóm tế bào chuyên biệt nằm trong phức hợp cận cầu thận), do đó ức chế phản hồi ống thận cầu thận (TGF - Tubuloglomerular Feedback) và sau đó làm giảm sản xuất renin.
Thuốc chủ vận thụ thể GLP-1 (GLP-1RA) và thuốc ức chế dipeptidyl peptidase-4 (DPP-4i) có thể ức chế trực tiếp angiotensin II (Ang II) hoặc gián tiếp ức chế nó bằng cách điều chỉnh TGF. Các tác nhân này cũng ảnh hưởng đến thụ thể Ang II loại 1 (AT1R) và thụ thể Ang II loại 2 (AT2R) để làm giảm Ang II và có thể tương tác gián tiếp với Ang II thông qua đồng vị trao đổi Na + /H + 3 (NHE3).
Thiazolidinedione (TZD), là thuốc chủ vận PPAR-γ (Peroxisome Proliferator-Activated Receptor gamma agonists), có thể tăng cường biểu hiện gen renin, ức chế sản xuất enzyme chuyển angiotensin (ACE), điều chỉnh nồng độ AT1R (Angiotensin II type 1 receptor) và AT2R (Angiotensin II type 2 receptor) và làm giảm sản xuất aldosterone.
Metformin cũng ức chế sản xuất renin và aldosterone ở những bệnh nhân mắc hội chứng buồng trứng đa nang.
Kết luận: Các tác nhân uống này có tác dụng đa dạng lên các thành phần của RAAS, điều chỉnh hoạt động của các thành phần này để phát huy tác dụng hạ huyết áp, chống viêm, bảo vệ tim và bảo vệ thận, do đó mang lại một số kết quả có lợi trong việc kiểm soát bệnh đái đường.
https://pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/40167623/
Người dịch: Nguyễn Thị Hà
Người duyệt: TS. Hà Hải Anh
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: